“Từng trải qua vô số thống khổ nhưng không sầu bi tuyệt vọng, trân quý những điều nhỏ bé tươi đẹp của cuộc sống mà không sa đà đánh mất bản thân.”
Có lẽ lần đầu tiên đọc phiên ngoại ở cuối truyện mang đến cho tôi cảm giác chấn động nhiều hơn là đau lòng. Sao có thể yêu sâu sắc một người mà lại chẳng mong cầu bất cứ điều gì, thậm chí không muốn để cô ấy biết? Sao lại có người sở hữu kiểu tình yêu vô tư đến thế? tôi bàng hoàng khi bắt gặp mối tình này, cũng thương xót cái người đã trao đi tình yêu đó.
Nhưng sau này đọc đi đọc lại tôi mới ngộ ra rằng điểm khiến người khác rung động nhất ở Tương Liễu tuyệt đối không chỉ là tình yêu sâu sắc không tư lợi kia mà chính là tính cách, bản chất con người hắn.
Chắc rằng có rất nhiều người còn day dứt* vì kết cục của Tương Liễu, cảm thấy Tiểu Yêu nhất định phải biết được bí mật của búp bê bụng bự, thậm chí còn thấy cô ấy có lỗi với hắn. (?) Nhưng nhìn vào toàn bộ câu truyện thì thật ra tất cả đều là do Tương Liễu tự mình đưa ra lựa chọn, lý do hắn làm những điều đó là:
- Bởi vì hắn thật tâm yêu Tiểu Yêu sâu sắc.
- Bởi vì hắn không lựa chọn ở bên Tiểu Yêu mà là chết cùng nghĩa quân, điểm mấu chốt là hắn còn bỏ mạng trong tay của anh trai nàng.
- Bởi vì hắn là người rất tỉnh táo, cũng biết được Tiểu Yêu cần gì nhất, không cố tình theo đuổi trong vô vọng. Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa hắn và Xi Vưu (Kể cả vẻ ngoài hay nội tâm, tôi đều thấy họ không hề giống nhau. Nàng vì Thương Huyền mà lấy Phong Long nhưng bản thân không hề nguyện ý, mà nàng đã có thể ám thị với Tương Liễu như vậy chứng tỏ Tiểu Yêu thật lòng mong muốn Tương Liễu đưa cô đi, dù rằng cô cũng chẳng ôm nhiều kỳ vọng cho lắm. Chính Đồng Hoa đã từng nói: "Người như lửa, người như nước; một người bộc trực, kẻ thì nội liễm").
Hắn sẽ cân nhắc giữa các sự lựa chọn thay vì ôm đồm tất cả ... Trong mối quan hệ của Tương Liễu và Tiểu Yêu, thực ra hắn là người đứng ở vị trí nắm quyền điều khiển, hắn có thể lựa chọn tiếng thêm một bước, hắn cũng có rất nhiều cơ hội; thậm chí Tiểu Yêu đã từng gửi cho hắn một quả cầu băng ngụ ý muốn Tương Liễu đưa cô đi (Nói vậy không có nghĩa là cô thích Tương Liễu nhiều hơn Cảnh, mà là Cảnh lúc này đã kết hôn rồi, tất nhiên đoạn tình cảm này làm Tiểu Yêu vô cùng đau buồn, cũng đã mất hết mọi hy vọng để có thể tiếp tục. [Bởi vì cô hiểu rất rõ tình cảm của Tương Liễu đối với nghĩa quân Thần Nông, gạt bỏ tất cả để đưa cô đi vốn không phù hợp với sự hiểu biết của cô về Tương Liễu; thực ra điều cô không thể chắc chắn nhất chính là tình cảm của Tương Liễu đối với mình], nhưng cũng vẫn lại chờ đợi hắn tới. Phải chú ý điểm này, Tiểu Yêu vẫn biểu hiện như không mấy mong chờ, Tương Liễu không đến, cô liền bình tĩnh chấp nhận mối hôn sự này) cuối cùng thì hắn vẫn không có đến.
Tương Liễu bị ràng buộc bởi ân tình của cha nuôi và tình nghĩa cùng vào sinh ra tử cùng các huynh đệ trong quân đội, cũng bởi vì những gì hắn đã trải qua; từ khi sinh ra đã phải hằng ngày quẩn quanh giữa ranh giới của sự sống và cái chết nên nếu đột nhiên xuất hiện một người có ân với hắn, còn là ân cứu mạng thì hắn tất nhiên sẽ nhớ kĩ và báo đáp lại bằng toàn bộ lòng trung thành của bản thân.
Trường hợp này có thể tham khảo Tai Trái, Tương Liễu của ngày xưa cũng chỉ là một thiếu niên chất phác như vậy mà thôi. Hắn không thể buông bỏ cha nuôi và đồng đội, cũng hiểu được một người lưu lạc từ nhỏ như Tiểu Yêu chẳng thể từ bỏ Chuyên Húc - người ruột thịt thân cận nhất của cô.
Có lẽ sự trung thành tuyệt đối và kết cục hắn tự lựa chọn cho mình đã tạo ra bi kịch cho nhân vật này, nhưng Tương Liễu tuyệt vời ở chỗ, dù tỉnh táo và dứt khoát cho cái kết của bản thân thì hắn vẫn rất biết cách hưởng thụ cuộc sống. Lần đầu tiên Tiểu yêu bắt gặp gã công tử Phòng Phong Bội là khi hắn đang ôm người đẹp, ánh mắt đuôi mày đều toát lên ý cười biếng nhác; đến đây tôi chỉ có thể nói là - - tuyệt quá. Cho dù Tương Liễu phải trải qua quá nhiều đau khổ thì hắn cũng chưa từng trách cứ hay buồn bã, dường như hắn chỉ bình thản đón nhận tất cả. Hơn hết, Tương Liễu sẽ không đánh mất sự tò mò và nhiệt huyết với cuộc sống, vẫn chủ động khám phá vẻ đẹp của thế gian, cố gắng thưởng thức, trải nghiệm và tận hưởng. Đồng thời, hắn cũng chẳng khi nào sa đà vào bất cứ thứ gì, hưởng thụ nhưng không tham lam, không ám ảnh chấp niệm, càng không vì chơi bời mà mất đi lý trí. Với tất cả những điều này thì đây là loại trạng thái hoàn hảo và siêu việt gì?
Theo đó có thể hiểu được tại sao Tương Liễu vì Tiểu Yêu làm nhiều điều như vậy mà đến việc cho cô được biết hắn cũng không để nó xảy ra, xóa đi những kí ức mà Tiểu Yêu lưu lại vì mình đồng thời ra đi ung dung thong thả. Vốn dĩ con người Tương Liễu không có chấp niệm, mặc dù Tiểu yêu là tình yêu duy nhất của cuộc đời hắn, hắn cũng không có ý nghĩ phải có được cô bằng mọi giá, nếu không thì hắn đã thẳng thắn mà tranh đoạt. Cái hắn trân trọng là quá trình, cũng từng kéo dài thời gian chữa trị cho Tiểu Yêu để kéo dài phần vui vẻ nhỏ nhoi, cũng thật lòng mong muốn cô có được hạnh phúc; đây chính là con người thật và cảnh giới hắn đã chạm đến, quan trọng là quá trình, không quá chấp nhất với kết cục.
Về phần Tiểu Yêu và Tương Liễu, họ định sẵn là bị hấp dẫn và thu hút bởi đối phương. Sức hấp dẫn này đến một cách tự nhiên, mật thiết từ tận sâu trong xương tủy, họ từng được trải nghiệm những điều giống nhau, sở thích giống nhau, cùng một thái độ đối với thế giới. Không chỉ vì những gì sau này họ được trải qua mà là sự liên quan từ bên trong chính con người của họ. Tương Liễu là người tiêu dao tự tại đồng thời cũng là một yêu quái biển trọng tình trọng nghĩa trong khi Tiểu Yêu là con gái của Xi Vưu, thừa hưởng tính cách kiêu hãnh, cương liệt và dũng cảm. Cho dù Tiểu Yêu không lưu lạc mà trưởng thành ở Cao Tân thì cô vẫn giống Xi Vưu hơn - - dám yêu dám hận. Cô ấy và Tương Liễu vẫn sẽ hấp dẫn lẫn nhau, thậm chí Tiểu Yêu có thể giống như A Hành, cháy hết mình vì tình yêu không màng thứ gì, dù khó xảy ra như “cây mây cuốn vào cổ thụ, cổ thụ chết cây mây cũng chết; mây chết thì cổ thụ cũng chết theo” (câu nói đại diện cho tình yêu của Xi Vưu-A Hành). Nhưng mà, Tiểu Yêu của chúng ta là Tiểu yêu bị lưu lạc từ nhỏ, còn Tương Liễu lại là một Tương Liễu được Cộng Công cứu sống. Về đáp án của câu hỏi muốn cùng ai bầu bạn một đời, dù có thế nào thì Tiểu Yêu cũng không bao giờ nghiêm túc suy nghĩ về nó.
Trong toàn bộ câu truyện đều là Tương Liễu diễn giải ra Trường Tương Tư, là chân dung của Trường Tương Tư: Yêu mà không thể, muốn quên cũng chẳng được. Tương Tư là thiên hoang địa lão của một người, nhưng hắn vốn chẳng màng, hắn cam tâm tình nguyện mà không hề thống khổ, hắn thấu suốt và bình thản. Tương Liễu là một vị khách trong chốn hồng trần, dùng tính mạng để trả giá cho lòng trung thành, cũng là thành toàn cho hạnh phúc của người con gái trong trái tim. Mà đối với bản thân hắn, khoảng thời gian tươi đẹp kia chính là thứ hắn tự thưởng cho chính mình.
Những điều này là sự lý giải của tôi về Tương Liễu, nhân vật tôi yêu thích và tán thưởng nhất nhất, là kiểu người tôi rất muốn trở thành nhưng không thể.
===========================
*Nguyên gốc là “ý nan bình”: bắt nguồn từ tác phẩm nổi tiếng 'Hồng Lâu Mộng": " Dầu rằng cử án tề mi (rất thương yêu tôn trọng nhau) nhưng đến cuối cùng vẫn ý nan bình (luyến tiếc không nguôi).”
"Cử án tề mi"là chỉ cuộc sống hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, thế nên "ý nan bình" mang ý nghĩa: dù mọi thứ dường như rất tốt đẹp nhưng vẫn cảm thấy luyến tiếc, buồn bã, mất mát.
Nhận xét rất hay. Bạn có cảm nghĩ gì về Tương Liễu tròng phim Trương Tương Tư?
Trả lờiXóa