Trường Tương Tư - Huyết mạch đã thay con lựa chọn – Tương Liễu/Tiểu Yêu
Trong
“Trường Tương Tư” mối quan hệ của Tiểu Yêu với Tương Liễu được Đồng Hoa khắc họa
rất kín đáo tựa như tình cảm của họ dành cho nhau vậy.
Nhớ
tới một đoạn khi Phong Long đưa Cảnh trở về, có quay lại nói với Tiểu Yêu rằng
lần sau tới sẽ tặng quà cho Tiểu Yêu
Khi
đó Tiểu Yêu đã nói rằng “Quà tặng là thứ rất kỳ quặc, nếu bạn phải mở lời nói
ra món quà mà bạn muốn có, thì nó sẽ hầu như chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Thực
ra, điều quan trọng không phải món quà đó là gì mà là tấm lòng của người tặng
quà. Nếu thực lòng yêu thương một người, chúng ta sẽ nảy sinh mong muốn được
chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn, mọi khoảnh khắc dù là nhỏ nhất trong cuộc đời với
người đó. Vì vậy, một bông hoa hay một hòn đá, đều có thể trở thành quà tặng.”
Nhắc
tới đây, có lẽ ấn tượng về cái gọi là quà tặng mà Tiểu Yêu nói tới, có lẽ là những
viên thuộc độc dược, chỉ có một mình Tương Liễu được thưởng thức tài nghệ làm
ra độc dược như món ăn của Tiểu Yêu, cũng chỉ có hắn mới có thể chia sẻ cùng
nàng. Trong mỗi cuộc hẹn hò với Tương Liễu, dù buồn hay vui cùng đều không có
bóng dáng của Cảnh. Thế nhưng mỗi lần bên Cảnh đều sẽ thấy bóng dáng của Tương
Liễu.
Cũng
trong quá trình nói chuyện với Phong Long, khi chàng hỏi xem rốt cuộc nàng có hối
hận với quyết định mình đã chọn hay không. Thì Tiểu Yêu cũng nói một câu rằng
“Từ nhỏ em đã phiêu bạt khắp nơi, sớm đã mỏi mệt, chán chường cuộc sống phiêu
du bất định ấy. Em muốn dừng chân nghỉ ngơi. Nhưng trong số những người em gặp
gỡ, kẻ có tình cảm thì chẳng được theo ý mình, kẻ có thể thì chẳng nảy sinh
tình cảm.”
Kẻ
có tình cảm thì chẳng được theo ý mình có lẽ chính là ám chỉ Cảnh, Cảnh dành
tình cảm cho Tiểu Yêu như thế nào có lẽ không cần nói đến, thế nhưng người nàng
muốn ở bên lại là Diệp Thập Thất ở trấn Thanh Thủy, người hứa với nàng sẽ không
rời bỏ nàng. Nàng mất mẹ, lang bạt, thứ nàng sợ chính là cô đơn tịch mịch, nàng
chỉ muốn có người ở bên, lúc đầu nàng không tin Cảnh, không bằng những sự hứa hẹn
nàng đã để bản thân mình tin, để những sợi tình kết thành lưới tình. Thế nhưng
việc Tiểu Yêu lựa chọn Cảnh chính vì lựa chọn muốn “gả cho Thập Thất” chứ không
phải gả cho Cảnh. Vì Thập Thất mới có thể ở bên nàng, cho nàng bến đỗ cho dù đó
có phải người nàng yêu nhất cũng không sao. Chỉ cần chịu ở bên nàng là được rồi.
Còn
“kẻ có thể thì chẳng nảy sinh tình cảm”. Kẻ có thể ở đây có lẽ chính là Tương
Liễu khi bởi bỏ áo giáp là Phòng Phong Bội. Nhưng cái tên ngốc ngếch kiêu ngạo ấy
luôn chỉ thể hiện mối quan hệ giữa hắn và nàng chỉ là giao dịch. Nàng đôi lúc cảm
nhận nhịp đập của một trái tim khác, nhưng ngay sau đó lại tưởng đó như một giấc
mơ. Nàng luôn nghĩ chàng “chẳng nảy sinh tình cảm” gì mới mình. Nếu như Tương
Liễu mãi mãi là “Phòng Phong Bội” thì thật tốt, nếu như nàng sinh ra sớm hơn,
nàng nhất định sẽ đến đấu trường nô lệ cứu chàng, để chàng mãi mãi là Phòng
Phong Bội con vợ lẽ, không một xu dính túi. Nàng sẽ để Phòng Phong Bội mãi ở
bên cạnh nàng. Nhưng cuộc đời vốn dĩ sẽ không có nếu như.
Thật
ra quãng thời gian bên Tương Liễu – Phòng Phong Bội mới là thời khắc vui vẻ nhất
trong cuộc đời nàng, không cần biết tới một Ý Ánh, không cần biết tới một Hinh
Duyệt hoàng hậu vì ghen tuông mà hại nàng. Không cần cái gánh nặng huyết mạch
Vương Cơ ở trên vai, nàng chỉ là nàng và chàng chỉ là chàng.
Thế
nhưng khoảnh khắc đó quá ngắn ngủi, nàng từng nói giống như đang “ăn trộm thời
gian”. Đó chỉ là hôm nay, chẳng thể có ngày mai, kết cục của nàng và Tương Liễu
huyết mạch đã thay nàng lựa chọn. Nàng yêu chàng nhưng vờ như không biết, lẩn
tránh bởi vì nàng không muốn có kết cục như mẹ, không muốn đứa con sau này của
mình sẽ không có người thân. Trong con đường thống nhất Trung Nguyên của Chuyên
Húc, Tương Liễu buộc phải chết. Cả ba người bọn họ Tiểu Yêu, Tương Liễu, Chuyên
Húc đều là người lý trí, cha mẹ bọn họ đã vì nghĩa mà quên đi tình thân, họ có
thể là những anh hùng người người ngưỡng mộ, Chuyên Húc sẽ là Tuân Đế, Hoàng Đế
thứ hai, là một vị vua tốt nhưng không thể là người chồng, người cha tốt. A
Hành có thể là anh thư khiến bao người phải cúi đầu cảm phục, nhưng lại không phải
người mẹ tốt. Tiểu Yêu rất nhiều lần khẳng định bản thân không giống mẹ, không
muốn giống mẹ.
Tiểu
Yêu cũng từng nghĩ tới sau này sẽ cùng Phong Long sinh con, sống cuộc sống như
vậy suốt đời, nàng cũng nhấn mạnh sẽ dành tất cả thời gian cho con, vì muốn đứa
trẻ cảm nhận được tình thương của mẹ dành cho nó. Bóng ma quá khứ ở trong lòng
Tiểu Yêu khiến cô bất chấp chỉ cần có người một dạ một lòng với cô, không bỏ
rơi cô, cô sẵn sàng ở bên như đã chọn ở bên Thập Thất. Giống như để không khỏi
tịch mịch, cô chọn chọc ghẹo con rắn để nó đuổi theo mình. Bởi vì cô chỉ muốn
được yêu thương trọn vẹn, không có tranh giành, vì cả đời cô đã phải tranh
giành để sống rồi, một người không coi cô là độc nhất cuối cùng sẽ vì một người
khác mà bỏ rơi cô, chi bằng lựa chọn là duy nhất còn hơn chỉ vì cô đơn mà lựa
chọn tạm bợ ở bên.
Khi
Tiểu Yêu vẫn còn buồn chuyện của cảnh, Hoàng Đế có nói Tiểu Yêu ra ngoài chơi,
đừng có cả ngày quấn lấy lông. Ông hi vọng rằng Tiểu Yêu có thể vô lo vô nghĩ
giống như A Niệm vậy, nhưng kết quả Tiểu Yêu đã nói thật lòng mình rằng, người
cô muốn đi chơi cùng là Tương Liễu, liệu ông có muốn hay không.
Kết
quả cuối cùng chính là không “Tất cả mọi thứ khác trừ điều đó ra, thì ta sẽ cố
gắng đáp ứng tất thảy”. Trước đây khi có Ý Ánh, mọi người đều có thể vì Tiểu
Yêu mà ra lời đề nghị thủ tiêu Ý Ánh chỉ cần Tiểu Yêu muốn. Tức là ngoại trừ
Tương Liễu ra thì ai cũng có thể ở bên Tiểu Yêu.
Yêu
Tương Liễu, Chuyên Húc không muốn, Hoàng Đế không muốn, Tuấn Đế không muốn, Cảnh
không muốn, có lẽ thần dân Trung Nguyên đều không muốn.
Có
lẽ vì điều này Tiểu Yêu mới nói rằng “Chính vì ông và Chuyên Húc, cháu mới
không thể tùy tiện theo ý mình. Dòng máu trong người cháu quyết định cuộc đời
khuôn khổ trói buộc và cháu buộc phải tuân theo, hà tất phải lừa mình dối người.”
Từ
khi bắt đầu, dòng máu đã thay cô quyết định tất cả.
Sau
đó thì sao, nếu như Tiểu Yêu chỉ đối với Tương Liễu là bạn bè, thì Hoàng Đế liệu
có mở lời với Chuyên Húc, lại áy náy vì không muốn Tiểu Yêu sẽ là A Hành thứ
hai.
“Cháu
xem có cách nào chiêu hàng Tương Liễu hay không?”
Một
câu nói thể hiện tất cả nguyện vọng, dù biết chỉ là vô vọng, “Cháu cứ cố gắng,
mọi việc sẽ theo tự nhiên”.
Thế
nhưng lúc đó có lẽ ông chưa hiểu tình cảm của Chuyên Húc dành cho Tiểu Yêu,
Chuyên Húc chiêu hàng được Tương Liễu, liệu có lần thứ hai giết chết Tương Liễu
chỉ vì tình cảm ích kỉ của bản thân với Tiểu Yêu như đã làm với Cảnh, kết quả
cuối cùng chỉ có thể là kết cục như A Hành, Xi Vưu. Tại sao ông không nghĩ kết
cục của Tiểu Yêu và Cảnh như A Hành và Xi Vưu. Bởi vì trải qua bao nhiêu chuyện,
ông có thể nhìn tỏ thấu tường mọi chuyện, ông muốn bù đắp cho A Hành. Vì để bù
đắp cho A Hành, tất cả mọi người không ngại giết Ý Ánh và con trai Cảnh (Hầu) để
Tiểu Yêu có thể ở bên Cảnh nhưng riêng Tương Liễu thì không, tức thế gian ai
cũng có thể trừ Tương Liễu. Ai cũng hiểu chẳng nhẽ Tiểu Yêu lại không hiểu, thật
ra từ lần đầu gặp mặt, Tiểu Yêu đã hiểu rõ hơn ai hết.
Bởi
vì thế, lần thấy Cảnh trong mơ cô không khóc, nhưng khi thấy Phòng Phong Bội
trong mơ đứng trên bỏ sò, vỏ sò là gì, chính là biểu tượng của giao nhân giao hợp,
biểu tượng của tổ ấm, một người con gái lại nghĩ tới ngôi nhà của đôi giao nhân
là tình cảm và mong mỏi đến thế nào. Tiểu Yêu bơi lại gần nhưng Phòng Phong Bội
biến thành Tương Liễu tóc trắng, khi này cô đã khóc và bơi vào bờ. Cô có thể lừa
dối tất cả, nhưng không thể nào lừa dối được trái tim và nhận thức.
Rất
nhiều lần cô nhắc đến vỏ sò, nhắc đến làm quà tặng lại có đôi người cá, cô tặng
quà cho TL, TL tặng quà cho cô. Tình cảm cả hai trong lòng mỗi người đều hiểu
chỉ là không có kết cục tốt cô sẽ không vì vậy mà nguyện hi sinh.
Cô
không thể hi sinh CH, cũng như TL không thể phản bội Cộng Công.
Sẽ
có nhiều người thắc mắc tình yêu của TL không đủ lớn, vì vậy mới không đủ dũng
cảm từ bỏ tất cả để ở bên Tiểu Yêu nhưng cảnh làm được. Thế nhưng mọi người đã
quên rằng Cảnh chính là nằm không mà có được nữ chính, tác giả ưu ái Cảnh vô
cùng. Nhưng lúc trước khi Cảnh uy hiếp bà mình, Tiểu Yêu có nói nếu Cảnh thực
vì cô mà từ bỏ bà thì không còn là Cảnh của cô yêu. Thế nên, tiểu Yêu càng
không muốn thứ tình yêu dẫm đạp lên người thân. Tương Liễu chắc chắn hiểu điều
đó hơn ai hết.
Bà
Cảnh mất, thứ Cảnh từ bỏ chỉ là gia tộc đã giao lại cho con trai Hầu, còn Tương
Liễu chỉ có một mình, không có ai để thay thế hắn trả nghĩa trả tình, chỉ còn
sinh mạng của bản thân.
Share
this:
thế nên cả câu truyện dài, điều vương vấn mãi là Tương Liễu. Chàng không thể sống, vì nếu chàng sống chàng sẽ phải cô đơn. Còn chàng có chết không? Với người đời, tên quái vật TL ấy đã chết rồi, nhưng với tiểu yêu: máu của nàng, dù cho có lấy hết ra trả cho TL, thì dòng máu ấy vẫn cùng chung với TL, và Cảnh cũng đang mang dòng máu của TL. Chỉ là Cảnh lựa chọn k nói ra ai là người cứu mình, có lẽ chàng biết là TL, cũng như TL biết, mình k thể đem lại cho TY 1 cuộc sống bình yên. Nên hãy để người đó thay chàng. Người mà ngay cả trong mơ, dù mơ thấy nhưng nàng cũng sẽ không phải rơi lệ, hãy để người đó chăm sóc nàng, vì người đó sẽ không để kẻ thù đến hại nàng. Tình yêu của chàng là sự bao dung, k hề tồn tại sự ích kỷ. Tình yêu của chàng là sự hy sinh, trong âm thầm...Hỏi thế gian tình ái là chi
Trả lờiXóa